Trách Em Thật Quá Xinh - Tập 1
Click để xem bìa sau

Trách Em Thật Quá Xinh - Tập 1

Tác giả: Vũ Cao Đàm
Trách Em Thật Quá Xinh - Tập 1 Lượt xem: 219 người
Sách Văn học Nước Ngoài, Tiểu thuyết nước ngoài
Trách Em Thật Quá Xinh - Tập 1 0 Vote

Mạc Hướng Vãn chưa bao giờ nghĩ rằng cái giá phải trả cho những bồng bột thời trẻ lại là trách nhiệm và cảm giác tội lỗi đeo bám suốt cuộc đời. Phi Phi, đứa bé ra đời ngoài ý muốn sau tình một đêm hôm ấy như một thiên thần nhỏ được phái xuống cứu rỗi linh hồn cô sau quãng thời gian sa đọa, ủng hộ cô khi mọi người thân đều đã quay lưng, ở bên cô trong những tháng ngày trên thành phố cô đơn, không người quan tâm. Khi cuộc sống đầy những biến động đã bình yên trở lại, khi cô nhận công việc quản lý hấp dẫn trong giới giải trí và đủ khả năng làm một bà mẹ đơn thân cũng là lúc cha đứa bé đột nhiên xuất hiện...

Cô và anh đáng lẽ không nên có bất cứ quan hệ gì với nhau hết. Nếu như nói hồi đó đã làm sai thì điểm sai duy nhất chính là người đó lại là anh.

"Trách em thật quá xinh là một câu chuyện giản dị và ấm áp. Những mâu thuẫn và đấu tranh trong công việc, sự kiên trì, âm thầm, lặng lẽ như mạch nước ngầm róc rách chảy và sự điên đảo, mê loạn cố chấp vì tình yêu của các nhân vật nam nữ trong câu chuyện làm tôi luôn có cảm giác như đã chạm được vào nơi sâu kín nhất của tâm hồn con người." (Thư Nghi - Tác giả cuốn "Từng có một người, yêu em hơn cả mạng sống")

"Nếu bạn có may mắn đọc hết câu chuyện này chắc chắn bạn sẽ cảm động và thấy được khích lệ như tôi. Ai có thể nói ở nơi sâu kín nhất trong tâm hồn mình không có một Mạc Hướng Vãn? Sự bồng bột của tuổi trẻ, những trải nghiệm cuộc sống sau khi trưởng thành, đã nhìn thấu bản chất của giới giải trí, bản thân cũng đã trải qua biết bao phong ba bão táp, nhưng cuối cùng vẫn giữ được một tâm hồn chân thật." (Giản Ám - Top những tác giả văn học mạng Trung Quốc)

***

Trích đoạn:

Mạc Hướng Vãn đứng dậy, an ủi: "Em cố nghỉ ngơi cho khỏe lại, sao phải giày vò bản thân đến ba lần liền, thật sự không cần thiết phải như thế."

Lâm Tương rơm rớm nước mắt, giọng nói có chút đau đớn, uất ức: "Chuyện này không thể trách em được."

Khi rời bệnh viện, Mạc Hướng Vãn cảm thấy hơi mệt. Nhìn đồng hồ, lúc này đã ba giờ sáng, nếu như quay về nhà thì còn có thể ngủ được khoảng hai tiếng nữa, sau đó đi mua bánh bao nhân thịt cho Mạc Phi. Nghĩ vậy, cô liền đi thật nhanh.

Nhưng cô vẫn cứ chậm một bước, vừa mới ra khỏi cổng bệnh viện đã bị ba phóng viên vây quanh để hỏi tin.

"Tình hình của Lâm Tương lúc này sao rồi?"

"Lâm Tương và La Phong vì sao lại chia tay nhau? Tại sao đến tận lúc này trong di động của La Phong vẫn còn giữ ảnh của Lâm Tương?"

"Tương Tương có còn yêu La Phong nữa không? Cô ấy tự sát là vì cảm thấy xấu hổ hay vì La Phong phát ngôn rõ rằng cảm thấy có lỗi với bạn gái hiện tại?"

...

Việc Lâm Tương tự sát khiến cho đám phóng viên báo đài có dịp chĩa thẳng ống kính máy quay vào Mạc Hướng Vãn. Đối với cô, chuyện này chẳng phải có gì hay ho cả.

Cô điều chỉnh lại biểu cảm trên khuôn mặt, cố gắng tỏ ra khó tính và lạnh lùng, ánh mắt đầy kiên nghị quay sang trả lời với cô phóng viên vừa đặt ra hai giả thuyết kia: "Các cô có số di động của La Phong không? Tôi cũng đang muốn gọi điện cho anh ta hỏi xem rốt cuộc giữa anh ta với Tương Tương đã có chuyện gì?"

Cô đưa ra một câu nói lấp lửng, thái độ thì không được hòa nhã lắm, ngay đến bản thân cô cũng cảm nhận được sự lãnh đạm, cứng rắn trong đó. Nhưng điều này chẳng thể nào trách cô được, những lúc lâm vào tình cảnh khó khăn, khốn cùng như thế này, cô thật sự chẳng muốn người khác thừa cơ nước đục thả câu chút nào cả. Tất cả những con người sinh tồn nhờ làng giải trí thường xuyên phải làm những chuyện thêm dầu vào lửa, vui mừng trước nỗi đau của người khác kiểu như thế này, thật khiến người khác chẳng biết phải làm sao nữa.

Vị phóng viên đứng trước mặt cô lúc này đích thực là cao thủ, hai người đã biết nhau vài năm nay rồi. Mạc Hướng Vãn vẫn nhớ cô này là Kim Thanh, cũng là nhân vật hàng đầu trong giới phóng viên giải trí, vô cùng khó chơi.

Quả nhiên, Kim Thanh không chịu buông tha, trợn mắt lên rồi đuổi theo hỏi tiếp: "Mạc tiểu thư, cô là Giám đốc quản lý nghệ sỹ của Tập đoàn Kỳ Lệ, chẳng lẽ trong tay cô không có thông tin gì sao?"

Mạc Hướng Vãn nhếch miệng cười: "Công ty chúng tôi không giống như các công ty quản lý Hàn Quốc, bắt nghệ sỹ phải báo cáo chuyện tình cảm riêng tư của mình. Cũng giống như ông chủ của các vị sẽ chẳng bao giờ hỏi tối qua các vị đã dùng bữa với những người đàn ông may mắn ở nhà hàng nào, có phải vậy không?"

Đây là đáp án của Mạc Hướng Vãn ở thời điểm hiện tại. Nếu như là bốn năm trước, e rằng câu trả lời của cô sẽ là: "Dựa vào cái gì mà các người cho rằng trong tay tôi có thông tin? Lẽ nào tôi sống qua ngày bằng cách theo đuôi các nghệ sỹ sao?"

Bốn năm qua, cả tính tình lẫn cách cư xử của cô đều điềm đạm hơn nhiều, cô đã đủ thông minh để hiểu rằng, không thể đắc tội trực diện với những người đang nói chuyện được.

Lời vừa buông, cô liền đưa tay vẫy một chiếc taxi rồi "ấn" Trâu Nam ngốc nghếch, thẫn thờ nãy giờ theo mình ngồi vào trong, sau đó hai người cùng lên xe trở về nhà.

...

Mời bạn đón đọc.

Xem thêm
Thông tin tác giả
Thông tin chi tiết
Tác giả Vũ Cao Đàm
Giá bìa 125.000 vnđ
Khối lượng 418.00 gam
Ngôn Ngữ Tiếng Việt
Kích thước 14.5 x 20.5 cm
Ngày phát hành 02/08/2019
Số trang 448
Cuoc-thi-review-sach-topsach.vn
Nhận xét từ bạn đọc
Đánh giá trung bình
4.5/5
star star star star star>
0 vote
GỬI NHẬN XÉT CỦA BẠN
  • Đánh giá của bạn về sản phẩm này:
  • Tiêu đề của nhận xét
Đăng nhập để nhận xét