SGGP Ngày 25/03/2007)
- “Phân tích và thiết kế hệ thống thông tin quản trị xí nghiệp” (tác giả Dương Quang Thiện - NXB Tổng hợp TPHCM): Bộ sách gồm hai tập, trình bày có hệ thống về xây dựng các hệ thống thông tin quản trị xí nghiệp số (digital firm). Sách cung cấp những kiến thức cần thiết cho các kỹ sư công nghệ thông tin, những giám đốc xí nghiệp muốn tin học hóa nghiệp vụ quản trị và kế toán viên… Tập 1: “Kế toán đại cương và các hệ thống thông tin quản trị xí nghiệp số” trình bày những kiến thức nền tảng về kế toán, tổng quát các hệ thống thông tin có tính “sống còn” của xí nghiệp. Đó là hệ thống thông tin kế toán (AIS), hệ thống quan hệ khách hàng (CRM), hệ thống hoạch định nguồn lực xí nghiệp (ERP), hệ thống quản lý dây chuyền cung ứng (SCM)…
Tập 2: “Tin học hóa hệ thống thông tin kế toán”, tác giả đi sâu phân tích hệ thống thông tin kế toán AIS trong môi trường thương mại điện tử, quản lý tồn kho, xử lý đơn hàng và tiêu thụ, tính hóa đơn, công nợ và thu chi tiền mặt… Phần trình bày về hệ thống tình báo và quản lý tri thức, về việc kiểm soát, kiểm tra hệ thống thông tin và vấn đề đạo đức kinh doanh đặc biệt thú vị.
PHỤNG LÊ
Sách mới của kỹ sư Dương Quang Thiện
Sách mới của kỹ sư Dương Quang Thiện
Ảnh: Thanh ĐạmTTO - Kỹ sư Dương Quang Thiện vừa ra mắt hai tập đầu của bộ sách Phân tích và thiết kế hệ thống thông tin quản trị xí nghiệp, lĩnh vực mà tác giả miệt mài nghiên cứu từ khi còn là kỹ sư hệ thống của Công ty IBM trên 40 năm trước.
Sách dành cho những kỹ sư công nghệ thông tin chưa có hiểu biết về kế toán tài chính (do chương trình đào tạo đại học hiện còn nhiều khiếm khuyết), những giám đốc xí nghiệp muốn tin học hóa nghiệp vụ quản trị nhưng chưa có hiểu biết về công nghệ thông tin và dành cho những kế toán viên, những người sẽ phải tham gia tích cực vào việc thiết kế hệ thống thông tin trong thời đại Internet và toàn cầu hóa.
Hai tập đầu mang tên Kế toán đại cương và các hệ thống thông tin quản trị xí nghiệp số và Tin học hóa hệ thống thông tin kế toán (ảnh).
H.N.G
(VTV Ngày 20/02/2008)
PS, I Love You" tựa đề tiếng Việt là "Sức mạnh tình yêu"
(VTV Ngày 20/02/2008)
PS, I Love You" tựa đề tiếng Việt là "Sức mạnh tình yêu" là một câu chuyện về những nỗ lực sống của một cô gái trẻ sau cái chết của người chồng mà cô hết mực yêu thương. Và trong hành trình tìm lại ý nghĩa của sự sống, người chồng quá cố luôn bên cạnh cô bằng một sợi dây liên hệ đặc biệt.
Họ từng có một ước muốn rất đơn giản: được ở bên nhau cho đến hết cuộc đời này. Bất cứ ai quen biết Holly và Gerry đều ủng hộ cho mối tình của họ, bởi anh và cô là hai người bạn thân thiết, là cặp tình nhân đẹp đôi và là đôi tri kỷ đã được định mệnh gắn kết. Nhưng mấy ai ngờ được rằng định mệnh đôi lúc lại quá khắt khe và không chiều theo lòng người. Một khối u lớn dần lên trong não của Gerry và anh đã ra đi mãi mãi.
Holly suy sụp, rơi vào tận cùng đau đớn. Cho dù cô cố gắng thế nào cũng không thay đổi được sự thật. Gerry đã ra đi không bao giờ trở lại. Cô sẽ không còn được luồn tay vào mái tóc mềm mại của anh, không còn được cùng anh nói cười hạnh phúc trong những buổi tối ấm cúng, không còn được anh vỗ về sau một ngày làm việc vất vả, không còn được kề cận bên anh mỗi đêm dài, không còn được nghe tiếng anh hắt hơi làm cô tỉnh giấc mỗi sớm mai, không còn phải nạnh nhau chuyện tắc điện trước khi lên giường... Tất cả chỉ còn là hoài niệm.
Với Gerry và với mọi người xung quanh, Holly là một cô gái bản lĩnh và mạnh mẽ, nhưng phải chấp nhận chuyện người mình yêu thương nhất mãi mãi ra đi, lại là một chuyện hoàn toàn khác. Holly tiếp tục sống nhưng không phải sống với hiện tại. Tất cả những gì cô có là ký ức với Gerry, là mùi hương của anh còn lưu lại trên quần áo, là đồ đạc của anh còn để trong phòng, là những nơi họ từng đến, là những niềm vui họ có cùng nhau. Cô không biết làm cách nào để tiếp tục sống một cách nhẹ nhàng, đón nhận niềm vui vào mỗi buổi sáng, chờ đợi những điều may mắn tốt lành, hy vọng vào tương lai tươi sáng. Cô không biết cách nào để sống có ý nghĩa khi không có Gerry. Cho đến một ngày cô nhận được những lá thư. Một phép màu từ tình yêu của người chồng quá cố...
"Holly yêu dấu của anh, Anh không biết em đang ở đâu khi em đọc được những dòng chữ này. Anh chỉ hy vọng rằng khi em đọc được nó, em vẫn khỏe mạnh và yên lành. Em từng thì thầm với anh rằng em không thể tiếp tục sống mà thiếu anh. Em có thể tiếp tục, Holly ạ".
10 lá thư đều đặn trong 10 tháng. Những niềm vui nho nhỏ, những lời khuyên đúng lúc, những món quà bất ngờ. Gerry đã khiến cho Holly và người thân của cô phải ngạc nhiên vì những gì anh đã làm với tình yêu đặc biệt của mình. Mỗi ngày trôi qua, mỗi lá thư được mở ra, Holly lại tìm thấy ở đó nguồn động viên, cổ vũ, và cả những thử thách. Người đàn ông mà Holly yêu thương nhất đã giúp cô nhận ra rằng, cuộc sống của vẫn đang tiếp tục, dù anh không còn kề cận bên cô.
"Holly yêu dấu của anh!
Chúng ta đã chia sẻ những khoảng thời gian đẹp đẽ bên nhau và em là cuộc đời của anh. Anh không có gì để hối tiếc, nhưng anh chỉ là một phần trong cuộc đời rất dài của em - và sẽ còn rất nhiều phần khác làm nên cuộc đời của chính em nữa. Hãy luôn nhớ đến những ký ức tuyệt với mà chúng ta đã có khi bên nhau, và em hãy đừng sợ để có thêm những ký ức đẹp đẽ khác nữa em nhé!
Tái bút: Anh yêu em".
Sức mạnh tình yêu được viết với văn phong tự nhiên, mạch lạc và dạt dào cảm xúc. Người đọc sẽ bị thuyết phục bởi những trạng thái tình cảm của Holly từ lúc mất người chồng, không chấp nhận sự thật, sống trong sự tuyệt vọng, ghen tị với cả hạnh phúc của bạn bè, cho đến khi dám nhìn thẳng vào sự thật và tiếp tục sống một cách có ý nghĩa. Chính vì vậy, đây không đơn thuần chỉ là một câu chuyện buồn về một tình yêu thật đẹp và lãng mạn. Nó còn dành cho những ai đang tuyệt vọng, đang mất đi niềm tin, mục đích và phương hướng trong cuộc sống.
Câu chuyện cảm động này đã được dịch ra nhiều thứ tiếng và có mặt tại 50 quốc gia trên thế giới. Bộ phim chuyển thể từ tác phẩm cũng đã được các nhà làm phim Hollywood cho ra mắt.
Thanh Hoa
(Thứ Bảy, 01/03/2008)
Một ngọn cỏ vẫn đâm chồi vượt trên đống hoang tàn để tìm kiếm sự sống, một đôi bàn tay trẻ thơ trong trẻo đủ sức hàn gắn những vết rạn yêu thương, một câu nói nhẹ nhàng “màu đen thì sẽ không có gì nhuộm đen hơn nữa” đủ để làm dịu lòng người trước những ước mơ đổi thay, những điều không thể...
Dường như luôn có một hạt mầm hạnh phúc xuất hiện để xoa dịu những dằn vặt, mất mát trong tác phẩm Chừng đó mặt người đi qua của Song Khê (tác giả của tập truyện Trên lan can - tập truyện nằm trong top 10 tác phẩm hay nhất năm 2007 trong cuộc thi bình chọn sách hay của Báo Người Lao Động).
Có những truyện rất nhẹ nhàng, không nhiều biến động nhưng lại chất chứa những triết lý sâu sắc và gợi nhiều suy ngẫm cho người đọc như: Ngoại bà bà, Tháng sáu không mưa, Tôi đi tìm cổ tích... Nhưng cũng có những truyện tác giả đưa người đọc lạc vào một thế giới khác, một kiếp sống và những mong ước khác, như truyện ngắn Nữ tu. Người đọc dường như chùng xuống cùng cảm giác của nhân vật bị dồn nén trong một thế giới được “bào gọt nhẵn thín” và quá yên bình.
Không ai có thể nhìn thấy hai chiều đối lập của cuộc sống nếu như không thử bước hẳn về phía chiều ngược lại. Vị nữ tu đã vì một phút chết lặng trước cơn bão cuốn trôi mất những người thân yêu mà quyết định vào dòng tu, để rồi lại thảng thốt nhận ra lòng mình không thể phẳng lặng mà còn có những khát khao muốn tìm đến với những bon chen, lặn ngụp ngoài kia. Hai thế giới chỉ cách nhau một cánh cửa, một bước chân. Tất cả những ranh giới đều mỏng manh “nhòe nhoẹt như những cơn mưa rót xuống biển cho nước nhuộm vào nhau, không thể phân biệt giọt nào của đất, giọt nào của trời”.
Truyện ngắn làm chủ đề cho các tập truyện cũng chính là câu truyện ám ảnh và day dứt nhất. Đó là những cuộc đời đi theo một cái vòng tuần hoàn khắc khoải trong xóm chợ, và chỉ có chừng đó mặt người cho những ngày tháng mênh mông. Một anh Út Tàng mỗi ngày cho thuê sạp hàng. Một ông “bánh bò bánh tiêu” ngày nào cũng xuất hiện lúc 5 giờ 30 chiều với “bộ bà ba màu cháo lòng và cái nón sứt vành”. Một bà lão ăn mày ngồi ở góc giường với câu nói “cho năm trăm” hết ngày này sang ngày khác. Mỗi người trong xóm chợ ồn ào ấy đều góp vào cuộc sống một tiếng cười, nhưng khi một mình, họ chỉ còn lại nỗi cô độc đến lặng người. Út Tàng đắng đót nghĩ về tương lai mịt mù của một kiếp sống mồ côi, ông lão bán bánh bò bánh tiêu “bao nhiêu năm tóc bạc mái đầu” mà vẫn chỉ khàn một tiếng rao. Nhưng rồi lặng lẽ trong vòng mưu sinh ấy là tình người, là những nét đẹp tâm hồn đủ để mỗi người nhận ra và tìm đến với nhau.
Những câu truyện đều man mác buồn, nhưng kết thúc của nó không phải là nỗi buồn mà là mở ra một cách nhìn mới, lạc quan hơn. Dễ thấy điều này trong các truyện ngắn Đi xem hoang tàn, Bàn tay, Lời anh dỗ em khóc ngoan, Tôi đi tìm cổ tích, Đèn rừng...
Cũng chính nhờ những kết thúc lạc quan, như có những hạt nước mát lành rắc qua miền nắng hạn ấy, mà người đọc tin rằng cho dù cuộc sống có nghiệt ngã đến thế nào thì trong mỗi người cũng vẫn giữ được phần trái tim rất sáng. Nơi đó là niềm tin, là ước vọng, là yêu thương – mãi mãi như những cánh sóng dẫu qua bao thăng trầm giữa trùng khơi vẫn tìm về với bến bờ.
Tiểu Quyên
(Thứ Bảy, 01/03/2008)
Một ngọn cỏ vẫn đâm chồi vượt trên đống hoang tàn để tìm kiếm sự sống, một đôi bàn tay trẻ thơ trong trẻo đủ sức hàn gắn những vết rạn yêu thương, một câu nói nhẹ nhàng “màu đen thì sẽ không có gì nhuộm đen hơn nữa” đủ để làm dịu lòng người trước những ước mơ đổi thay, những điều không thể...
Dường như luôn có một hạt mầm hạnh phúc xuất hiện để xoa dịu những dằn vặt, mất mát trong tác phẩm Chừng đó mặt người đi qua của Song Khê (tác giả của tập truyện Trên lan can - tập truyện nằm trong top 10 tác phẩm hay nhất năm 2007 trong cuộc thi bình chọn sách hay của Báo Người Lao Động).
Có những truyện rất nhẹ nhàng, không nhiều biến động nhưng lại chất chứa những triết lý sâu sắc và gợi nhiều suy ngẫm cho người đọc như: Ngoại bà bà, Tháng sáu không mưa, Tôi đi tìm cổ tích... Nhưng cũng có những truyện tác giả đưa người đọc lạc vào một thế giới khác, một kiếp sống và những mong ước khác, như truyện ngắn Nữ tu. Người đọc dường như chùng xuống cùng cảm giác của nhân vật bị dồn nén trong một thế giới được “bào gọt nhẵn thín” và quá yên bình.
Không ai có thể nhìn thấy hai chiều đối lập của cuộc sống nếu như không thử bước hẳn về phía chiều ngược lại. Vị nữ tu đã vì một phút chết lặng trước cơn bão cuốn trôi mất những người thân yêu mà quyết định vào dòng tu, để rồi lại thảng thốt nhận ra lòng mình không thể phẳng lặng mà còn có những khát khao muốn tìm đến với những bon chen, lặn ngụp ngoài kia. Hai thế giới chỉ cách nhau một cánh cửa, một bước chân. Tất cả những ranh giới đều mỏng manh “nhòe nhoẹt như những cơn mưa rót xuống biển cho nước nhuộm vào nhau, không thể phân biệt giọt nào của đất, giọt nào của trời”.
Truyện ngắn làm chủ đề cho các tập truyện cũng chính là câu truyện ám ảnh và day dứt nhất. Đó là những cuộc đời đi theo một cái vòng tuần hoàn khắc khoải trong xóm chợ, và chỉ có chừng đó mặt người cho những ngày tháng mênh mông. Một anh Út Tàng mỗi ngày cho thuê sạp hàng. Một ông “bánh bò bánh tiêu” ngày nào cũng xuất hiện lúc 5 giờ 30 chiều với “bộ bà ba màu cháo lòng và cái nón sứt vành”. Một bà lão ăn mày ngồi ở góc giường với câu nói “cho năm trăm” hết ngày này sang ngày khác. Mỗi người trong xóm chợ ồn ào ấy đều góp vào cuộc sống một tiếng cười, nhưng khi một mình, họ chỉ còn lại nỗi cô độc đến lặng người. Út Tàng đắng đót nghĩ về tương lai mịt mù của một kiếp sống mồ côi, ông lão bán bánh bò bánh tiêu “bao nhiêu năm tóc bạc mái đầu” mà vẫn chỉ khàn một tiếng rao. Nhưng rồi lặng lẽ trong vòng mưu sinh ấy là tình người, là những nét đẹp tâm hồn đủ để mỗi người nhận ra và tìm đến với nhau.
Những câu truyện đều man mác buồn, nhưng kết thúc của nó không phải là nỗi buồn mà là mở ra một cách nhìn mới, lạc quan hơn. Dễ thấy điều này trong các truyện ngắn Đi xem hoang tàn, Bàn tay, Lời anh dỗ em khóc ngoan, Tôi đi tìm cổ tích, Đèn rừng...
Cũng chính nhờ những kết thúc lạc quan, như có những hạt nước mát lành rắc qua miền nắng hạn ấy, mà người đọc tin rằng cho dù cuộc sống có nghiệt ngã đến thế nào thì trong mỗi người cũng vẫn giữ được phần trái tim rất sáng. Nơi đó là niềm tin, là ước vọng, là yêu thương – mãi mãi như những cánh sóng dẫu qua bao thăng trầm giữa trùng khơi vẫn tìm về với bến bờ.
Tiểu Quyên