Chàng Trai Vườn Nho
Click để xem bìa sau

Chàng Trai Vườn Nho

Chàng Trai Vườn Nho Lượt xem: 149 người
Sách Văn học Nước Ngoài, Tiểu thuyết nước ngoài
Chàng Trai Vườn Nho 0 Vote

Chàng Trai Vườn Nho

Ba năm trước, dẫu có nằm mơ Ji Hyeon cũng không tưởng tượng sau khi tốt nghiệp đại học Seoul mình sẽ trở thành một cô nông dân ở vùng quê Kim Cheon hẻo lánh.

Nhưng lời đề nghị thừa kế 30 hecta vườn nho của người ông họ xa rất khó lòng từ chối, nhất là lại đi kèm sự thúc ép và ta thán của mẹ cô.

Thật chẳng dễ dàng để trở thành một người làm vườn thực thụ như thử thách của người ông, thêm nữa, Ji Hyeon còn phải đối mặt với Teak Gi, gã trai quê trông nom vườn nho lầm lì, cục mịch.

Cứ tưởng những tháng ngày rời xa tiện nghi, nai lưng đồng áng sẽ vô cùng khủng khiếp, song thật bất ngờ, nơi đó Ji Hyeon tìm thấy vô vàn niềm vui bình dị trong lao động và tình yêu ngọt ngào mà cô luôn mơ ước.

Và Chàng trai vườn nho chính là một bản Romance hài hước lạ thường của miền quê Hàn Quốc, giữa cô gái thành thị điệu đà đó và anh chàng thôn dã cuốn hút mà ông trời đã dành riêng cho cô.

***

Trích đoạn:

Buổi sáng hôm ấy, Ji Hyeon nghỉ trong phòng, Taek Gi và ông về nhà cùng ăn cơm, bỗng nhiên có tiếng loa từ đâu vọng lại.

- Alô, alô... mọi người có nghe thấy gì không? Một, hai, ba, bốn... alô tôi trưởng làng đây. (Hình như có tiếng ai đó rì rầm bên cạnh: Rốt cuộc mọi người có nghe được không nhỉ) À... Cũng không có gì đặc biệt, chúng tôi bắt con lợn để làng ta cùng ăn, mọi người tập trung ở đình nhé. Thời tiết nóng bức, tinh thần ủ ê, sống không nổi. Cho nên gắp ăn một vài miếng thôi cũng được, mọi người cứ ra đình nhé. Lợn này là lợn nhà ông Hwang Pil Man, mời các ông các bà, anh chị em ta cùng ra đình chung vui.

Ở đây có cả đài phát thanh, phát tự do thế nhỉ.

"Ông ta bảo gì vậy, thịt con lợn khao cả làng phỏng."

Ông ở trong phòng nhìn ra và hỏi.

"Bác Hwang bảo là vừa làm thịt một con lợn bác ạ."

"Tốt quá, ta cùng đi đi."

Ông khẩn trương ra khỏi phòng và leo lên máy cày.

Nghe bảo là làm thịt lợn, Ji Hyeon cứ nghĩ là thịt lợn đã được cắt lát, nướng lên, hoặc ăn như gỏi cuốn, hoặc nấu chín cuộn ăn với kim chi, hoặc không thì cũng giống như món Sam-kyeop-sal. Thế nhưng, trời ơi! Ji Hyeon nào ngờ khi ra đến đình, cô đã suýt ngất.

Con lợn của ông Hwang tưởng đã được làm sẵn, ai dè nó vẫn còn sống nhăn răng.

"Bây giờ mới bắt lợn làm thịt ạ?"

"Ừ, bây giờ mới bắt."

Nghe Taek Gi trả lời, Ji Hyeon sa sầm nét mặt.

Trời ơi, mấy người lớn trong làng đuổi bắt con lợn đang thét lên hoảng sợ, cuộc giết mổ sắp bắt đầu ngay tại chỗ.

"Éc!"

Ji Hyeon tái mặt quay đi. Vì quay mặt đi nên Ji Hyeon không phải nhìn cảnh tượng giết mổ lợn, nhưng tiếng lợn kêu rùng rợn vang tới liên hồi.

"Ôi, điên thật rồi, điên thật rồi."

Từ lúc ấy, Ji Hyeon bắt đầu chạy, chạy thục mạng đến chỗ không còn nghe thấy tiếng kêu thảm thiết của con lợn nữa, chạy đến vườn nho cô dừng lại thở hổn hển. Cảnh tượng nào dao, nào búa nện xuống con lợn hiện lên khiến Ji Hyeon khó thở, rùng mình, mặt mày nhăn nhó. Đúng lúc ấy có tiếng máy cày chạy đến. Ji Hyeon quay lại nhìn thì thấy đó là Taek Gi.

"Cô không sao chứ?"

"Tôi không thấy ổn chút nào."

"Cô chạy cũng nhanh thật đấy."

"Anh đừng trêu tôi."

"Cảnh tượng đó khiến cô sợ đến thế à?"

"Không đáng sợ sao? Từ khi sinh ra đến giờ, đây là lần đầu tiên tôi thấy người ta bắt giết lợn đấy. Hồi nhỏ tôi thấy bà tôi giết gà thôi mà đã sợ phát khiếp rồi."

"Giết gà thì có gì mà phải sợ?"

"Dù thế nào thì cũng phải động tay giết nó. Bà tôi làm gà để đãi mấy đứa cháu từ Seoul về chơi. Bà căng cổ của hai con gà vẫn đang sống sờ sờ xuống nền đất rồi giẫm chân lên, nói chuyện với ba tôi cho đến khi chúng chết hẳn. Bà tôi vừa nói vừa cười nữa cơ."

Ji Hyeon vừa kể vừa giàn giụa nước mắt, Taek Gi cười phá lên.

"Con gà bị chẹn ngang họng, không thể kêu được, cứ đập cánh liên hồi, trong khi bà tôi thì điềm nhiên trò chuyện cùng bố tôi."

Ji Hyeon nói với vẻ thương xót.

"Thịt lợn và thịt bò chúng ta ăn ngày thường cũng đều được làm thịt như vậy cả."

"Nhưng chí ít tôi chưa tận mắt nhìn thấy."

"Cô không đói à?"

"Tôi không đói. Còn các bà các cô thì sao?"

"Vẫn ở trong đình."

"Vậy sao anh Taek Gi lại đến đây?"

"Tôi cũng không hiểu vì sao nữa."

"Có phải tại tôi nên anh muốn ăn lại không ăn được?"

"Không phải."

Ji Hyeon bước gần lùm nho, ngồi xuống dưới bóng cây.

"Bắt đầu công việc ngay bây giờ phải không ạ?"

"Cô cứ nghỉ ngơi thêm một lúc nữa cũng không sao."

"Dạ dày tôi hơi khó chịu."

"Cô muốn ăn nho không?"

"Tôi không."

Taek Gi ngồi xuống cạnh Ji Hyeon.

"Anh có hay giết lợn không?"

"Không thường xuyên, thi thoảng thôi. Những lúc làng có tiệc tùng chẳng hạn."

"Tôi e sẽ chẳng bao giờ quen nổi."

Nghe Ji Hyeon nói rầu rĩ, Taek Gi mỉm cười.

"Giờ thì tôi ổn rồi."

Ji Hyeon đi vào nhà kho của vườn nho lấy găng tay và kéo làm vườn chuyên dụng.

"Tôi phải làm từ phía sau phải không?"

"Ừ."

Ji Hyeon vừa đeo găng tay, đang định bước đi thì Taek Gi đội lên đầu cô một chiếc mũ.

"Cảm ơn anh."

Ji Hyeon quay lại nhìn Taek Gi.

"Nho này hái để giao cho siêu thị ạ?"

"Đúng rồi."

Ji Hyeon ngắm nghía cây nho, khi lại gần thì phát hiện thấy một chùm nho chín mọng. Chùm nho ở trên cao, Ji Hyeon phải lôi chiếc thang bốn chân gần đó tới, đặt tựa lên cây. Lên xuống thang chẳng phải việc mới làm một hai ngày, giờ thì Ji Hyeon đã rất thành thạo. Đứng trên thang, Ji Hyeon ngắm chùm nho chín mọng một cách thỏa mãn, sau đó tì kéo lên cành cây.

"Chín mọng , tuyệt thật."

Đúng lúc Ji Hyeon định cắt chùm nho, một con ong chẳng biết đậu ở đó từ bao giờ sau khi bị kinh động liền vo vo xông vào Ji Hyeon.

"Á á!"

Ji Hyeon hét lên, quơ tay đuổi ong. Chiếc thang mất cân bằng, đổ nhào xuống.

"Ối, mẹ ơi."

Ji Hyeon cố lấy lại thăng bằng nhưng đã muộn mất rồi. Tưởng sẽ dập mặt dập mũi, đo đất cùng chiếc thang, nhưng Taek Gi nghe thấy tiếng hét thất thanh đã kịp thời chạy đến đón lấy Ji Hyeon. Hai người ôm nhau cùng ngã nhào xuống đất.

"Á!"

Tiếng hét này bật ra từ miệng Taek Gi, chứ không phải Ji Hyeon. Anh chàng hổn hà hổn hển, đẩy Ji Hyeon ra rồi đưa hai tay ôm lấy khu vực giữa hai chân, cong người lăn trên nền đất.

Khi ngã nhào xuống đất, chẳng ai kịp nghĩ đến tư thế ngã, hai người cứ ôm nhau ngã xuống, không biết góc độ ngã thế nào, chắc hẳn Ji Hyeon trong lúc sơ ý đã đụng vào phần nhạy cảm của Taek Gi, cũng tức là bộ phận vô cùng quan trọng đối với Taek Gi.

...

Mời bạn đón đọc.

Xem thêm
Thông tin tác giả
Thông tin chi tiết
Tác giả Triệu Thế Châu
Giá bìa 125.000 vnđ
Khối lượng 484.00 gam
Ngôn Ngữ Tiếng Việt
Kích thước 14 x 20.5 cm
Ngày phát hành 02/08/2019
Số trang 416
Cuoc-thi-review-sach-topsach.vn
Nhận xét từ bạn đọc
Đánh giá trung bình
4.5/5
star star star star star>
0 vote
GỬI NHẬN XÉT CỦA BẠN
  • Đánh giá của bạn về sản phẩm này:
  • Tiêu đề của nhận xét
Đăng nhập để nhận xét